Chị Lương Minh Ngọc hiện là Viện trưởng Viện nghiên cứu Xã hội, Kinh tế và Môi trường (iSEE). Chị bắt đầu tham gia iSEE và đóng góp cho cộng đồng từ năm 2011. Chị quan tâm tới việc trao quyền và tin tưởng vào sức mạnh của các nhóm thiểu số, trong đó có cộng đồng LGBT.

 

“Năm 2011, cộng đồng bắt đầu lộ diện nhưng chưa nhiều. Mình vẫn nhớ để đi tìm người để phỏng vấn, chia sẻ câu chuyện vẫn rất là khó, thế mà đến năm 2018 nhìn lại thì câu chuyện về cộng đồng LGBT đi đâu cũng có. Nhiều người nói đó là  là một trong những cộng đồng có nhiều bước tiến nhất, cộng đồng mạnh nhất, cộng đồng có tiếng nói chung nhiều nhất, tạo ra được nhiều sự thay đổi xã hội nhất. Báo chí bây giờ cũng không còn giật tít “người đồng tính” hay “người chuyển giới” như năm 2011.

Nếu như bây giờ hỏi nếu ai hỏi mình về cộng đồng LGBT thì mình sẽ không bắt đầu từ việc WHO không coi  đồng tính là bệnh như hồi xưa mình đã từng kể khi phỏng vấn vào làm việc tại iSEE nữa, mà mình sẽ kể những câu chuyện và những tình cảm  dành cho cộng đồng.

Mình vẫn nhớ năm 2012 khi kết thúc flashmob “Yêu là Yêu”, lá cờ cầu vồng 200m2 được các bạn kéo ra và hàng nghìn người đứng dưới cùng kéo  lá cờ. Cảm giác của mình lúc đấy rất hạnh phúc. Và đối với mình, giây phút đó mang tính biểu tượng rất cao, khi cộng đồng đã mạnh mẽ hơn, đã sẵn sàng lộ diện, đã bắt đầu sống cuộc đời của mình.

Giây phút ở BUBU 2018, khi những đám cưới được diễn ra cũng là những khoảnh khắc như thế! Các bạn kết hôn với nhau, các bạn nắm tay nhau và nói những lời thề nguyện với nhau. Với mình, đó là giây phút vượt qua những giới hạn của mình về không gian và thời gian,  hứng. Mặc dù đó là đám cưới ở một thị trấn tưởng tượng, một thị trấn được tạo nên mà chưa được pháp luật Việt Nam  công nhận thực tế, nhưng mà mình nghĩ nó là nguồn cảm hứng, động lực rất lớn cho cộng đồng. Việc Nhà nước chưa công nhận đó là một sự thật, song việc người ta yêu nhau một cách chân thành cũng là một sự thật khác. Và mình không thể nói rằng là chưa được công nhận hay chưa có giấy tờ thì không phải tình yêu. Bây giờ nói lại, mình vẫn thấy xúc động và muốn trào nước mắt. Mình cảm thấy rằng  cộng đồng đã đi rất là xa và  đã làm được rất là nhiều. Được nhìn thấy các bạn hạnh phúc, thật không có ngôn từ nào có thể tả được cái giây phút đấy.

Đối với bản thân mình, những khoảnh khắc như thế là một phần thưởng rất là lớn. Lúc về, Mình có viết trên Facebook của mình: “Nhiều lúc làm việc trong ngành phát triển  vất vả quá. Thực sự làm BUBU rất là mệt. Những bạn ở iSEE thức 2-3 đêm liền, cái phần chuẩn bị nhiều công sức  kinh khủng. Thế nhưng giây phút cảm thấy mọi người được sống là chính mình, mọi người hạnh phúc như thế thì mình cảm thấy nó thật đáng giá””

 

 

Leave a Reply